yêu một kẻ ngốc chap 88 thành phố Tam Kỳ
Trò chơi nhỏ: bữa tiệc kỹ thuật số thú vị!
Trong xã hội hiện đại,êumộtkẻngố với sự phát triển mạnh mẽ của Internet, con người ngày càng có xu hướng tìm kiếm hạnh phúc trong sự nhàn hạ, giải trí. Nhiều loại trò chơi nhỏ đã trở thành lựa chọn để mọi người thư giãn, trong đó trò chơi điện tử là bắt mắt nhất. Bài viết này sẽ giới thiệu cho bạn một bữa tiệc kỹ thuật số mang tên " Mini Game", cung cấp cho bạn phân tích chuyên sâu về lối chơi, tính năng và sự thú vị của nó, đồng thời mang đến cho bạn trải nghiệm chơi game vui vẻ bất tận.
yêu một kẻ ngốc chap 88Yêu Một Kẻ Ngốc

Tác giả: Thủy Thiên ThừaEdit: DúCẢNH BÁO!Nội chung chương này có yếu tố H incest (loạn luân), nếu ai dị ứng hoặc thấy mình không kham nổi xin hãy click back ngay lập tức. Một khi đã lướt qua cảnh báo này mà vẫn đọc thì xin đừng buông lời khiếm nhã hay thóa mạ. Cảm ơn. BẠN ĐÃ ĐƯỢC CẢNH BÁO!Giản Tùy Anh không hôn mê quá lâu, đang say giấc thì hắn cảm thấy man mát, sau đó choàng tỉnh. Tuy vì đã uống quá nhiều nên đầu hơi đau, nhưng hắn vẫn chưa say mụ đầu. Tỉnh dậy rồi hắn mới phát hiện ra mình đang nằm ở một nơi xa lạ, và có thứ gì đó lành lạnh đang chà trên mặt hắn. Hắn gắng mở to mắt ra để làm quen với ánh sáng trong phòng, kế đó nhận ra Giản Tùy Lâm đang lấy một chiếc khăn để lau mặt cho mình. Vẻ thẫn thờ và u ám trên gương mặt Giản Tùy Lâm khiến hắn thấy khá là khó chịu, dáng vẻ đó không giống như đang lau mặt cho người khác mà chẳng khác gì đang “điểm trang” cho xác chết cả. Giản Tùy Lâm nhìn hắn, khe khẽ mỉm cười, “Anh à, anh tỉnh rồi.” “Tao…” Giản Tùy Anh vừa cựa quậy thì thấy sai sai, hắn ra sức giãy giụa thì mồ hôi lạnh túa ra, tay chân hắn đều bị trói vào bốn cột giường, dù dây thừng có độ co dãn nhất định nhưng còn khướt mới đủ để hắn phản đòn hay chuyển động với phạm vi rộng. Giản Tùy Anh lắc cái đầu đã chếnh choáng, tỉnh rượu hơn nửa, “Thế này là sao?” Giản Tùy Lâm đặt khăn mặt lên tủ đầu giường, ngón tay gạt tóc mái trên trán hắn một cách khẽ khàng rồi dịu dàng nói: “Anh à, em muốn chuyện trò với anh ấy mà, nhưng giờ anh còn chẳng thèm liếc mắt đến em lấy một lần.” Giản Tùy Anh thầm dựng tóc gáy. Hắn đã cảm thấy lòng thằng nhãi này có vấn đề từ lâu, trước mặt người ta thì một vẻ còn sau lưng thì một vẻ khác, không biết lòng đen tối bao nhiêu, bây giờ cứ như phát rồ vậy, chẳng lẽ hồi nhỏ hắn đã thật sự bắt nạt nó thành bệnh luôn rồi? Giản Tùy Anh lạnh lùng nói: “Bộ mày là thiên tiên hay sao mà tao phải nhìn, mày mau thả tao ra ngay.” Lâm thiên tiên lờ hắn, vẫn cứ đắm chìm trong cảm xúc của mình, tự nói tự nghe, “Anh à, anh còn nhớ hồi chúng mình gặp nhau là khi nào không?” Ủa đây là đang giúp hắn nhìn lại quãng đời đã qua à? Giản Tùy Anh càng sợ hơn, “Rốt cuộc mày muốn làm gì?” “Em nhớ khi ấy em được năm tuổi nhỉ, lần đầu tiên gặp anh… Mẹ em ……
yêu một kẻ ngốc chap 8831 thoughts on “Thương tiến tửu, Chương 88: Đế sư”

Gió mát thổi đến, đêm lạnh thêm buốt.Sát ý vừa mới đây của Tiêu Trì Dã cũng tan đi gần hết sau tiếng “Nhị lang” này, hắn trầm mặc hồi lâu, trong đêm thanh lạnh dần bình ổn nỗi lòng.Thẩm Trạch Xuyên lại nhìn về phía Cát Thanh Thanh, trên mặt không chút nào hoang mang, y nói: “Muốn vận chuyển nhiều bạc trắng đến vậy không phải chuyện làm được trong nhất thời nửa khắc. Hắn xử lý sạch sẽ nhưng không thể lừa gạt qua biển. Tối nay triệu tập nhân thủ ra khỏi thành, trước tiên đi Cầm Châu, cẩn thận hỏi thăm ven đường, ghi chép lại mua bán hàng hoá lớn hai năm gần đây từ Quyết Tây đến Đông Bắc, sai người trình bày kỹ càng cho ta.”Cát Thanh Thanh nhận xong tin tức cứ luôn lo lắng vô cùng, nhưng hắn thấy Thẩm Trạch Xuyên vẫn nói cười tự nhiên thì không khỏi thả lỏng, tâm tình cũng vững lại.“Thần Dương, ” Tiêu Trì Dã khoác áo choàng trên vai, ra hiệu nói, “trước tiên dẫn bọn họ đi toà hội đồng Khuất Đô, treo yêu bài ngựa bậc trung, phối cấp công văn truy nã hải tặc, cứ nói đạo tặc lẩn trốn tới Quyết Tây, Cấm quân không tiện rời đô đuổi bắt nên ủy thác cho Cẩm y vệ. Sáng mai ta sẽ tự đi chuyến bộ Binh và bộ Hình trình báo.”Cửa thành đã đóng, không thể tùy ý rời đô. Cẩm y vệ liên quan đến trọng trách tra khám truy bắt, lúc thường rời đô làm việc bên ngoài đều phải bẩm báo bộ Hình và Đô Sát viện trước, sau đó mới chờ đợi ý kiến phúc đáp. Tiêu Trì Dã làm vậy là cho Cát Thanh Thanh lý do để dẫn người rời đô, miễn đi chuyện sau này bộ Hình chất vấn.Cát Thanh Thanh tuân lệnh đi ngay lập tức, Thần Dương khoác áo dẫn đường, hai người đi ra khỏi trạch.Thẩm Trạch Xuyên mặc đồ đơn bạc, Tiêu Trì Dã dắt y trở về, lúc vào cửa thấy y vẫn trầm tư liền bảo: “Chuyện của tiên sinh không thể không liên quan Tiết Tu Trác, nhưng nếu hắn chịu chuyển người đi tức là đối với hắn tiên yêu một kẻ ngốc chap 88 sinh còn có tác dụng, hắn sẽ không vô tình hạ thủ giết chết tiên sinh đâu. Trong Tiết phủ giấu diếm quá nhiều chuyện, ta phải nghĩ một lý do đòi lệnh lùng bắt từ chỗ hoàng thượng mới được.”“Muốn điều động Cấm quân phải là đại án có chứng cứ xác thực, thăm dò bây giờ vẫn phải dựa vào Cẩm y vệ thôi.” Thẩm Trạch Xuyên không ngồi về chỗ cũ, y thấy sắc trời không còn sớm liền biết tối nay khó nghỉ ngơi, vì vậy ró……
yêu một kẻ ngốc chap 88Yêu một kẻ ngốc | 87

Yêu một kẻ ngốcTác giả: Thủy Thiên ThừaThể loại: Hiện đại, thương trường, ngược, có incest, lời lẽ thô tục, 1×1, phúc hắc ngạo kiều công x bá đạo bạo lực thụ, HE.Em yêu anh thật nhiều, cớ sao anh lại đi yêu một tên ngốc.Tên ngốc đó không yêu anh, nên anh còn ngốc hơn tên ngốc đó.Yêu phải tên ngốc lại yêu một tên ngốc khác, chính em mới là ngu ngốc nhất.… Một câu chuyện đơn giản về một tên ngốc yêu một tên ngốc.Chương 87Từ hôm ấy trở đi Giản Tùy Anh không còn đến công ty nữa mà chỉ giữ liên lạc với thư ký Lương vì còn ít chuyện cần hắn giải quyết.Thư ký Lương là người đi theo hắn lâu nhất, nên không khó để lý giải việc cô đã sớm tỏ thái độ “Giản tổng, anh đi đâu mang em theo với.”Thật ra không chỉ cô, mà phần lớn nhân lực trong công ty đều không phục Giản Tùy Lâm. Dù không biết được tình hình cụ thể, nhưng ai nấy cũng lờ mờ đoán được nguyên do đổi chủ lần này. Vốn là mọi người đã tin tưởng vào tài lãnh đạo của Giản Tùy Anh, thì nay hắn vừa đi, khó tránh nội bộ rung chuyển.Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã có bốn người ra đi, đến cuối năm không biết sẽ còn bao nhiêu mống.Giản Tùy Anh hả hê cười nhạo.Hắn suy tính xong rồi, chờ hắn nghỉ ngơi một thời gian xong sẽ lại lần nữa đông sơn tái khởi, bằng mọi giá gom hết những trợ thủ đắc lực đi, cho Giản Tùy Lâm nếm thử cảm giác cả thế giới quay lưng là như thế nào.Hôm nay Tiểu Chu ra ngoài mua chút đồ. Tết sắp đến rồi cậu cũng phải về nhà với ông bà cậu. Giản Tùy Anh thật lòng không muốn Tiểu Chu đi, bỏ lại hắn ở đây đón Tết một mình rất buồn tẻ, nhưng về quê ăn Tết với gia đình đã trở thành nét truyền thống không thể thay đổi, sau một năm phiêu bạt bên ngoài mới có một dịp cả nhà có thể quây quần đoàn tụ, nên hắn cũng không muốn để cậu khó xử.Hắn đang nằm trên sô pha chơi game thì điện thoại reo lên.Hắn nhìn tên cuộc gọi đến, ông nội.“A lô, ông ạ.”Giọng ông nghe rất nghiêm khắc, “Ba giờ rưỡi chiều nay ra nhà ga đón ta.”“Hả?” Giản Tùy Anh nhìn đồng hồ, mới qua mười hai giờ trưa.“Ta tới Bắc Kinh.”“Ông tới Bắc Kinh? Bác Ngô đưa ông đi à?”“Lái xe chậm lắm, ta đi tàu hỏa.”Giản Tùy Anh miệng ngậm snack, mắt còn nhìn chằm chằm màn hình máy tính, nghe vậy còn cợt nhả nói, “Đừng mà, ông muốn đi tàu phải để con mua bảo hiểm trư……